Thực hiện chương trình công tác Đội và phong trào thiếu nhi năm học 2023 - 2024 của Ban thường vụ Quận đoàn - Phòng giáo dục và đào tạo quận Hồng Bàng; Thực hiện chỉ đạo của Đảng uỷ, Ban giám hiệu nhà trường về việc tổ chức chào cờ và kể chuyện Bác Hồ (Mỗi tuần một câu chuyện đẹp, một cuốn sách hay, một tấm gương sáng). Thứ 2, ngày 4 tháng 12 năm 2023 Liên đội trường THCS Hồng Bàng tổ chức buổi lễ chào cờ tháng 12 với chủ điểm “Uống nước nhớ nguồn”.
Kính thưa các thầy cô giáo!
Thưa toàn thể các bạn học sinh thân mến!
Sinh thời, Bác Hồ muôn vàn kính yêu của chúng ta luôn dành cho thiếu nhi một tình yêu thương vô bờ bến. Người từng nói: “Ai yêu các nhi đồng bằng Bác Hồ Chí Minh”…
Hôm nay, trong không khí trang nghiêm của buổi lễ chào cờ đầu tháng 12, em Ngô Trần Yến Nhi. Học sinh lớp 7A4 vô cùng vinh dự khi được thay mặt cho các bạn học sinh khối 7,9 trường THCS Hồng Bàng mang đến câu chuyện vô cùng cảm động và thấm thía về tình yêu Bác dành cho thiếu nhi Việt Nam. Câu chuyện được trích từ cuốn: “Những chuyện kể về tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh, trang 10 – 11; Nxb. Phụ nữ, 2013.
Câu chuyện mang tên “Bác chỉ muốn các cháu được học hành”.
Chuyện kể rằng:
Sau khi quân Pháp rút khỏi Hà Nội, trên đường đi công tác, Hồ Chủ tịch ghé thăm một thôn nhỏ. Thôn này nằm trong vùng du kích những ngày kháng chiến chống giặc Pháp. Khắp thôn những nhà nhỏ vừa dựng lại, mái rạ vàng tươi. Hay tin Bác đến, Đồng bào, già trẻ, trai gái ùa ra đón Bác. Bác hỏi thăm, các cụ già, các cháu thanh niên về việc đánh giặc, chia ruộng đất. Người dạy bảo nhana dân việc làm đồng và xây dựng làng xóm. Sau đó, Người chia kẹo cho các cháu nhỏ. Các cháu rất sung sướng vừa bóc kẹo ăn vừa nhìn Bác.
Bỗng có một bé gái chừng năm, sáu tuổi tay cầm kẹo, đứng nhìn Bác không chớp mắt. Thấy vậy, Bác âu yếm, bảo:
– Ăn kẹo đi cháu.
– Cháu để phần mẹ cháu ạ.
Tiếng cháu bé nho nhỏ đủ nghe. Câu trả lời làm mọi người phải chú ý.
Một cán bộ cùng đi với Bác liền lấy thêm một phần kẹo trao cho cháu, và nói:
– Cháu ăn phần kẹo này, còn phần kia dành cho mẹ.
Cháu bé cầm lấy kẹo nhưng vẫn không ăn mà trân trân nhìn Bác. Chia kẹo xong, Bác quay lại nhìn cháu bé và lại nhắc:
– Cháu ăn kẹo đi.
– Cháu chờ mẹ cháu cùng ăn ạ.
Nghe câu trả lời dễ thương của cháu nhỏ, Bác Hồ cúi xuống vuốt tóc cháu, hỏi:
– Cháu tên là gì?
– Mẹ cháu gọi cháu là cái Chiến ạ.
Bác gật đầu, nhắc lại:
– Tên cháu là Chiến?
Như đã quen với việc giải thích về cái tên của mình, cháu bé nói luôn:
– Mẹ cháu bảo phải đuổi hết giặc đi mới sống được nên gọi cháu là cái Chiến.
Bác kéo bé Chiến vào lòng. Một cụ già trong thôn bèn kể cho Bác nghe về hoàn cảnh của gia đình cháu. Ông cháu bị giặc Pháp bắt đi phu, không trở về. Bố cháu bị Pháp giết khi cháu vừa chào đời. Mẹ cháu vừa sản xuất nông nghiệp, nuôi con, vừa tham gia đánh giặc, vì vậy cháu rất yêu quý mẹ và căm thù giặc.
Nghe chuyện Bác rất cảm động. Người khuyên bà con chăm sóc các cháu và gia đình thương binh, liệt sĩ.
Từ nãy đến giờ, đứng bên Bác Hồ, nghe cụ già kể chuyện mình với Bác Hồ, bé Chiến tỏ vẻ nóng ruột như muốn nói điều gì. Nhưng mãi đến lúc Bác sắp lên xe, bé mới níu tay Bác hỏi:
– Bác ơi, cháu lớn lên còn giặc để đánh không?
Bác cúi xuống, thơm lên trán của cháu, rồi Người nhẹ nhàng bảo:
– Bác chỉ muốn các cháu được học hành, lớn lên xây dựng đất nước.
Bà con trong thôn tiễn Bác lên xe. Xe đã đi xa, bé Chiến vẫn còn ngây người nhìn theo xe Bác.
Kính thưa thầy cô và các bạn!
Kính thưa các thầy cô giáo cùng toàn thể các bạn hs thân mến!
Qua câu chuyện trên, chúng ta hiểu được BH yêu Tổ quốc, yêu đồng bào, yêu các cháu thiếu niên nhi đồng đến nhường nào. Cả cuộc đời chiến đấu vì lý tưởng cao đẹp, vì tự do và hạnh phúc của đồng bào và nhân loại, Bác đã quên đi tình thân, quên đi hạnh phúc riêng để cống hiến trọn cuộc đời mình cho dân cho nước. Cho đến khoảnh khắc cuối cùng của đời người, Bác cũng chỉ có một ước nguyện duy nhất: “là làm sao cho nước ta được hoàn toàn độc lập, dân ta được hoàn toàn tự do, đồng bào ta ai cũng có ai cơm ăn áo mặc, ai cũng được học hành”.
Các bạn biết không? Khi đất nước ta còn trong bom đạn và đau thương, không phải bạn nhỏ nào cũng được đến trường. Nhưng bạn nào cũng yêu nước và căm thù giặc. Vậy nên, hôm nay đây, được cắp sách tới trường là một niềm hạnh phúc lớn lao của chúng ta. Niềm hạnh phúc đó được đánh đổi bằng xương máu của biết bao thế hệ cha ông đã ngã xuống cho nền độc lập, tự do của dân tộc. Hiểu được điều thiêng liêng đó, mong rằng chúng mình sẽ luôn cùng nhau thi đua học tập, tu dưỡng, rèn luyện thật tốt để trở thành con ngoan, trò giỏi, đội viên tốt, cháu ngoan Bác Hồ, góp sức mình xây dựng và bảo vệ tổ quốc như niềm mong mỏi của Bác Hồ trong câu chuyện nhé.
Câu chuyện của tập thể lớp 7A4 chúng em, xin được khép lại tại đây. Em xin kính chúc sức khỏe thầy cô và các bạn! Em xin trân trọng cảm ơn thầy cô và các bạn đã lắng nghe!
Em xin trân trọng cảm ơn!